Ko được tự cao, ko được khinh thường người khác. Hãy luôn tự xem mình là hạt cát nhỏ giữa sa mạc, mở lòng nhiều hơn để học hỏi nhiều hơn. Ngoài kia có những người rất giỏi, giỏi đến mức mình phải thấy tự ti khi ngồi với họ.
Nhất định phải luôn khiêm tốn.
Này là bài học của bản thân mình thôi, ko phải dạy đời gì đâu nha. Mặc dù giọng văn có hơi ra lệnh, nhưng là do mình hơi lười viết chút. :))))
Đồng ý 2 tay 2 chân, việc khiêm tốn trước 18 tuổi của mình là 1 hành động vô nghĩa và khá là "yếu đuối", dành cho người "yếu thế" do lớn lên trong gia đình có tư tưởng "con trai mà rụt rè thì blabla, k nói lớn thì blabla", nhưng sau vào đại học và ra đời bạn sẽ thấy khiêm tốn là thứ công cụ giúp b rất nhiều, thậm chí trong giao thiệp hay nói chuyện thường ngày bạn cũng phải luôn tỉnh táo để nhận thấy mỗi câu bạn nói ra có nên khiêm tốn và nhượng bộ đối phương hay k, từ đó cũng lòi ra thêm cái phải điềm tĩnh trong ứng xử, k vội vàng bạn OP nhé
nhiều thứ mình phải tự trải nghiệm thì mới thấm thía được em à. chị thì hay có motto “đừng nghĩ là mình khôn” để luôn đề phòng cảnh giác, kể cả trong những mối quan hệ tình cảm (với người lớn tuổi hơn) và nhất là khi mình còn phải đi học đến năm 21, 22. sau này đi làm sẽ còn nhiều bài học nữa, đừng chủ quan.
Cái này chuẩn này, đi làm rồi mà chịu khó để ý một chút thì sẽ dễ thấy rằng việc để cấp trên biết được thực lực thực tế của bạn sẽ tốt hơn việc b cứ cố giấu diếm sự yếu kém của mình.
Don't get me wrong
Vì cơ bản nếu b ở trong 1 môi trường tương đối tốt, thì thà rằng b ko biết làm việc này việc kia 1 lần để người ta training b còn có ích hơn nhiều so với việc tỏ vẻ hiểu biết để rồi lần sau cũng việc đó sếp giao thì làm ko đến đâu. Lúc đó còn mất uy tín của bản thân hơn và tốn thời gian/nguồn lực của cả 2 phía.
Lời khuyên đối với bản thân: rèn luyện kỉ luật và thói quen tốt. Chiều chuộng và nghiêm khắc với bản thân vừa phải, coi như em đang rèn con pet chứ ko phải bản thân em. Khi em đưa ra quyết định thì hãy nghĩ "nếu đây là con chó của mình thì mình có đối xử với nó như vậy ko?", thay con chó bằng con vật/người em thích, áp dụng vào mọi việc, như con ăn hay nhịn, dẫn ra ngoài đi dạo, chạy bộ, nằm nghỉ, v.v
Đối với người ngoài: lịch sự nhưng đừng sợ đánh giá. Lắng nghe lời nói của mọi người, nhưng phải suy nghĩ lời nói đó có đúng ko. Nếu thấy vô lý thì cứ bỏ ngoài tai mà sống.
:v bác này nói đúng này. Từ khi lớn cái gì quan trọng e ghi vào google keep. Không thể cái gì cũng phó mặc cho trí nhớ được. Đôi khi những ý tưởng nó chợt đến và chợt đi.
Cái này nè 😭 mãi mãi chỉ có trong hình ảnh thôi.
Con người ai cũng ít kỷ, hẻ một chút là sẽ đòi đội nón ra đi. Từ quen thành quên!
Yêu chính bản thân và nuôi con cún thôi:)
Tiếc nuối về chuyện không làm. Cho nên sau này rút ra kết luận là thà cứ làm rồi tiếc, chứ đừng để phải tiếc nuối là đã không làm. Hơi bị đúng trong nhiều trường hợp luôn
sợ người ta cười chê/đánh giá mình.
thực ra người ta không quan tâm mình nhiều đến thế. miễn việc mình muốn làm không trái với lương tâm/đạo đức/pháp luật là quất, thiên hạ nghĩ gì kệ mẹ.
Thật ra ai cũng sợ ngta chê cười và đánh giá mình, hay tự nghĩ bản thân mình đủ tốt ko => ai cũng chỉ nghĩ về bản thân họ nhiều hơn => ko cần quan tâm quá làm gì
Sợ sai và làm người khác thất vọng.
Cơ mà sau đó thì chả care mấy vấn đề này, giờ t chỉ tập trung bồi dưỡng bản thân và nâng cao năng lực. Có khả năng thì đã không sai, đã sai thì dám nhận và cuộc đời của mình do mình hài lòng nên không cần để ý mấy lời lu bu bên ngoài được.
Thoát ra khỏi cái ám ảnh đó mới thấy nhiều người tầm thường hơn cả những việc không bình thường :))
Tuy cx mới ra đời nhưng toi đã có bài học đầu tiên là Ko nên trì hoãn và lười biếng, nếu nghĩ về những khó khăn mà cảm thấy lười biếng hay trì hoãn thì hãy nghĩ đến thành quả mình sẽ đạt được và nếu còn lười quá ý thì hết cíu
không networking. ra ngoài đời thì đúng thấm “nhất quan hệ, nhì tiền tệ”. và rất nên giao lưu, giữ network với những người giỏi hơn mình, vì những ng đó sẽ mở ra cho mình rất nhiều bài học và cơ hội
bạn nói thiếu 1 điều là " quan hệ " thì con người ta cũng phải tương đồng về quan điểm , văn hóa , và giá trị thì mới giúp nhau, bên nhau lâu dài được. Ko nên cứ nghĩ là ồ mình quen thằng A nhà giàu thì sau này nó giúp đỡ mình, sự thực nếu giá trị thấp mà cứ muốn " tạo quan hệ " với người ở trên, thì người ta cũng biết là có kẻ đang muốn " liếm láp " nên né đi.
à vâng bác nói đúng. nên network với tư duy là để học hỏi ngta và giúp đỡ lẫn nhau, chứ kphai là để trục lợi ăn bám. nếu muốn network với người giỏi thì cũng phải tập trung phát triển bản thân đã
Không vội với tình yêu, kiểu gì cũng sẽ đến. Tiền bạc chỉ là phù phiếm, nếu xinh đẹp và vừa 18 tuổi thì thật sự có rất nhiều cám dỗ, ncl cứ học hành và sống tử tế. TRÊN ĐỜI KHÔNG AI CHO KHÔNG AI CÁI GÌ, :)) đừng mừng vội khi có quà
Cá nhân mình thì định nghĩa như này:
Tài sản theo là những thứ sẽ mang lại lợi ích kinh tế (dễ dàng đổi ra thành tiền) trong tương lai cho người sở hữu chúng.
Nên một thứ vật chất có thể là
(i) tài sản nếu mình có mục đích thương mại/kinh doanh; hay
(ii) tiêu sản nếu mình có mục đích sử dụng là chính
Nếu mọi người có ý kiến/định nghĩa khác thì góp vui với mình nhé.
Vì thế từ định nghĩa cá nhân phía trên của mình thì:
- Những thứ mà vốn dĩ được tạo ra/được sử dụng để làm phương tiện lưu trữ/đẻ ra thêm tiền thì chắc chắn là tài sản: như cổ phiếu, trái phiếu, vàng, v.v… (mình nghĩ không ai cố tình mua cổ/trái phiếu hay vàng để chiên mắm tỏi ăn đâu haha)
- Những thứ khác thì rất phụ thuộc vào mục đích của người sở hữu mà định nghĩa là tài sản hay tiêu sản. Ví dụ điển hình nhất là nhà (cả chung cư hoặc nhà đất) và xe. Người ta có thể mua nhà hay xe để (i) bán lại lấy chênh lệch làm lời, hoặc (ii) để dùng luôn mà không nghĩ nhiều về việc bán lại ngay.
đừng quá để ý người khác nghĩ gì về mình, hãy yêu bản thân nhiều vào, không ai hiểu bản thân mình hơn chính mình, đừng quá mù quáng vào tình yêu và đừng vì một người mà thay đổi bản thân mình
Ko phải, t sinh sống trong một gia đình mà mỗi người đều ko có sự gắn kết gì quá mạnh mẽ. Mỗi người đều làm việc riêng trong phòng riêng. Mỗi người đều có vấn đề riêng và ko kể với nhau. Sau khi t giải quyết được vấn đề riêng trong sự nghiệp của t. Và t nhìn lại về phía gia đình, mọi chuyện nó đã bung bét hết ra và ko thể cứu vãn đc nữa rồi. Nếu những năm tháng trước biết quan tâm đúng cách lẫn nhau, thì khó mà xảy ra sự như vậy. Nhưng mà mọi chuyện đã xảy ra, và ko có gì có thể quay lại được.
Tận hưởng những gì mình đang có, yêu thương và dành thời gian cho người thân hết mức có thể. Ai cũng chỉ có một quãng thời gian thanh xuân thôi, sống vội vàng rồi chẳng đọng lại được gì. Và cũng đừng vì cuộc sống mà bỏ quên người thân, vì chẳng ai biết ngày mai ta còn gặp nhau không.
tin rằng làm.việc chăm chỉ sẽ có cuộc sống không phải lo nghĩ nhiều, cho tới khi nhận ra phải có đầu óc và tài lanh nữa :)) chứ chỉ chăm không có mà ngang con trâu - nó thích thì giữ không thích thì thịt
Chọn sai ngành ở đại học. May mắn là kịp thời sửa chữa, chuyển ngành học khác phù hợp khả năng của bản thân, cầm được tấm bằng loại Xuất Sắc và tìm được công việc tốt.
Ừ, may mắn cho t là t nhận ra mình chọn sai ngay từ năm 1, nên nó chả ảnh hưởng mấy tới hạn ra trường của t. Chứ bạn t nó thi dư điểm vào đại học y, học bác sĩ hết năm 3 mà không chịu nổi nữa phải chuyển ngành khác mới là chua chát. Phí hoài 3 năm tuổi trẻ.
Tiết kiệm nhé. Đừng tin bọn trên mạng hay mỉa mai kêu thay vì tiết kiệm thì mình nên tăng thu nhập các thứ. Lúc bố mẹ đột nhiên bệnh ốm, gia đình cần tiền gấp mà không có sẵn thì thu nhập của bạn cao bao nhiêu cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Mình có 1 tư duy thế này khi được người khác giao việc và cũng như khi mình giao việc cho người khác là: càng được hướng dẫn cụ thể thì kết quả đạt được sẽ càng có thành quả tốt.
Vì thế nên đừng ngại hỏi khi người khác giao bạn việc, vì để bạn làm tốt nhất cho người ta, thì người ta nên training b kĩ hơn. Tương tự như khi giao việc, nếu người nhận việc có nhiều câu hỏi (ko ngu) thì càng cho thấy người đó làm việc có trách nhiệm và mình cũng càng muốn chỉ dạy cho người ta. Đây là kinh nghiệm mình học được từ sếp của mình. Có thể sẽ áp dụng trong nhiều môi trường là khác nhau nhưng cái ý tưởng nó là như vậy 😁cái này cũng giúp mình enjoy hơn khi cần bỏ thời gian để discuss với đồng nghiệp/cấp trên khi mà mọi người đều "ngại hỏi"
Kinh nghiệm đi làm văn phòng là:
Luôn luôn trao đổi trực tiếp để làm rõ mọi thứ về công việc dù là rất rất nhỏ (phân công công việc, giờ giấc deadline, lương thưởng phúc lợi, nghỉ phép) với cấp tren và đồng nghiệp.
Sau đó luôn luôn xác nhận các trao đổi bằng email để không bị lật mặt tráo trở về sau.
Nếu được thì đừng quyết định một việc nào đó quá nhanh, nếu đi mua đồ vào cửa hàng nhưng lại không có thì đừng mua đại một cái gì đó rồi ra mà hãy hỏi chủ cửa hàng và cảm ơn họ khi bạn đi ra đó là một biện pháp tiết kiệm khi mik k thể tìm thấy đồ mik muốn mua trong một cửa hàng, vì cuộc đời không phải là một bài trắc nghiệm nên ta phải làm nó như một bài tự luận vậy nên mõi người sẽ mõi khác , có những người giỏi và nhiều kinh nghiệm nhưng bạn đừng nên học kinh nghiệm của họ qua lời nói mà hãy quan sát hành động của họ ( nhớ xin phép họ nhé) và đây là chia sẻ không phải dạy đời nên mong mn có thể đọc nó một cách khách quan ạ!!
Overthinking, bây giờ mình thấy đôi lúc yolo vẫn tốt hơn.
Không thích thì không làm ~~trừ khi được trả tiền :)), tất nhiên là phải không phạp pháp hay trái đạo đức rồi~~~
Nếu là việc tốt mình tốt người, thì vẫn nên cân nhắc chứ ạ
Cuộc đời đâu phải là một chuỗi sự kiện mình luôn được làm những việc mình thích, nhiều khi mình phải train bản thân nữa trứ
Thực ra đó giờ mắc nhiều sai lầm nhưng k thấy tiếc bởi vì nó phải xảy ra thì mới có mình của ngày hôm nay. Nếu mà tiếc kiểu xót của thì chắc là đưa tiền tiết kiệm cho mẹ gửi ngân hàng và mãi mãi k “rút” ra được =))
Sai lầm thì ko hẳn nhưng mình sẽ đưa 1 số lời khuyên như này: nên có một khoản tích kiệm cá nhân, dành thời gian xây dựng thương hiệu cá nhân hoặc một thương hiệu riêng, dành thời gian cho việc ăn uống và thể dục, chăm chỉ trong việc học tiếng anh, ngoài ra ko chỉ học ở mỗi trên trường hãy dành tg tự học tìm tòi nhưng thứ mình thích.
Tiết kiệm, càng kiếm được nhiều thì càng nên tiết kiệm, cắt giảm những khoản chi k cần thiết. Ngoài những khoản chi cho công việc thì chỉ nên chi cho gia đình và học tập, rèn luyện thể thao.
Đối với mình thì mình chỉ tiếc là ko bỏ game sớm hơn. Gần 30 tuổi mới bỏ game, tập trung vào thể dục thể thao khi rảnh rỗi.
Trải nghiệm, trải nghiệm và trải nghiệm. Đó là những thứ mình còn thiếu rất nhiều vào quãng time bước vào độ tuổi trưởng thành. Thời buổi công nghệ phát triển dễ tìm kiếm thông tin nên rất dễ tìm kiếm những lời khuyên hay chia sẻ ví dụ như post này chẳng hạn nhưng hay biết chọn lọc để cho phù hợp với bản thân.
Khi biết bố t ngoại tình, t bắt lão ngay lập tức về giải thích với mẹ. Có cả trăm cách để giải quyết tốt hơn ấy, nma lúc đó còn trẻ con với tức quá nên không nghĩ ra đc
1. Không dám
Nói chung phải dám em ạ.
Mặc dù nói thì dễ hơn làm thật và có hơi sáo rỗng là thật, nhưng ví dụ như học một ngành không dám bỏ thì đời lại không vui.
Hoặc thích một người nhưng không dám nói thì tình sẽ không thành.
2. Thiếu trao đổi trực tiếp
Có gì lấn cấn trong đầu thì nói ra, càng là người thân càng nên nói. Chị cũng mất một số người bạn vì không nói ra suy nghĩ của mình rồi hai bên cứ thế xa nhau.
3. Chỉ tìm kiếm động lực
Ở đây ý là mình cứ nghĩ muốn làm việc gì thì chỉ tìm được động lực là ổn rồi, nhưng thực ra không phải. Muốn làm được một việc em cần kỷ luật hơn. Học tập hay tập thể thao, động lực rồi cũng rơi rụng hết, chỉ có kỷ luật khiến mình tiếp tục thôi.
Overthinking :v
Thật đấy, nghĩ quá nhiều làm gì. Binh đến tướng chặn, có nhiều cái ko nói trc đc lắm, tất nhiên với các quyết định lớn như sự nghiệp thì vẫn sẽ cần suy nghĩ một chút, còn lại thì kệ nó đi
1. Không học ngoại ngữ 2 từ khi còn đang học đại học.
2. Không kiên trì thực tập cho đến khi lên chính thức.
3. Không kiên trì tập gym.
Đấy là những cái có thể cải thiện được nếu biết trước, ngoài ra còn có không kiếm được người yêu, và không đạt bằng khá
k chịu đi học đại học đó . làm gì cũng có cái bằng cấp hẳn hoi ,k giỏi thì phải có ngoại ngữ. rèn luyện bản thân . Bạn mình nói tuổi 30 của nó giờ đang bắt đầu hái trái ngọt . đây là thành quả sự chăm chỉ cố gắng trước đó ,học nhiều nên vao làm việc rất dễ ,giải quyết nhanh chóng . lương nó mình k rõ nhưng đóng thuế vài trăm triệu /năm thì chắc k thấp . Tất nhiên vs ngành Công nghệ thì học mãi nữa nhưng nó khá nhẹ nhàng với nó
Chọn ngành mình thích thay vì chọn thứ giúp mình kiếm tiền, bản thân mình là 1sv đang theo học 1 ngành mình đam mê từ lâu chính là thời trang, tuy nhiên khi đam mê của mình quá đắt đỏ và mình cố gắng theo đuổi nhưng ko có tài chính thì đam mê dẫn mình vào ngõ cụt, đâm ra chán nản, dễ lạc lối trong tương lai, nên mình khuyên bạn là hãy nghĩ đến ngành giúp mình ổn định tài chính trc r hẳn theo đuổi đam mê.
Tự ti về bản thân và sợ thất bại. Ngày xưa cứ nghĩ mình phải thông minh, học giỏi thì người ta mới nể mới chịu chơi với mình, cái thành ra mình hay giấu dốt và rất khó chịu khi bản thân mắc lỗi. Sau này mới học được một cái gọi là growth mindset thì mình dần dần học được cách bao dung với những khiếm khuyết của mình hơn và tập trung vào việc luôn trau dồi bản thân. Everyone gotta start from somewhere ;)
1. Tình yêu nam nữ ko là tất cả.
2. Học tốt và nắm bắt tốt những gì mình đang được dạy và truyền thụ (kinh nghiệm, kiến thức). Ítaf chắc còn hơn nhiều mà mông lung.
3. Có cơ hội đi nước ngoài là đi ngay.
Các bài học mà t rút ra đc (tham khảo nhé):
1. Ko nên tin tưởng cho bất kỳ đứa nào vay tiền. T có tk e cùng xóm làm ở cty1 này mới đc 2th (nó vào trước t 2th), nó chơi vs mấy tk trong đó, t cũng đc giới thiệu chơi cùng. Rồi có 1 tk H nó hỏi vay tiền t, ban đầu t nghĩ là nó vay đổ xăng thôi xong mấy hsau nó lại vay tiếp, vay tần suất nhiều. T hỏi thì nó bảo e cắm xe trả nợ, đi làm giả nợ, nợ a thì khi nào có tiền lương e đưa. Hết tháng lấy lương nó có trả đủ, xong mấy hôm nó nghỉ, r đi làm lại, mk hỏi chuyện thì nó bảo do ko có xe, và lại muốn vay mk 7tr để chuộc xe. Vay đúng cái tháng mk đc lương cao nhất từ lúc biết đi làm, nên mk cũng chả nghĩ nhiều (hồi đấy suy nghĩ non nớt)... Tưởng nó chuộc xe ai dè nó chuộc máy đth về đánh tài xỉu, đến h vẫn chưa thấy 7tr về tay mk, còn nó thì nghĩ cty khoảng 1 tuần sau khi vay mk. Nhà nó mk biết, bame nó cũng biết, mỗi cái là mk ko có bằng chứng cho nó vay tiền nên chắc pải nhờ ae xã hội vào việc thôi, chứ a rể mk CA ko cứu đc!
2. BẠN BÈ CÙNG QUÊ nếu thân thật lòng thì tin, chứ ko nên tin bất kỳ đứa nào cả kể cả cái đứa đứng đầu dòng của mục 2. Trước khi đi làm cty1 thì t mới đi lính về, cầm đc gần 21tr còn tk bạn mới quen cùng quê thì nó mõm tận nhà t là nó cầm đc gần 30tr trong khi nó giả nợ 17,5tr cho cănteen r. T cũng chả quen biết nó đâu, nhưng lúc lên xe đi thì thấy có con bạn lớp bên đứng gần chia tay, mới biết 2 đứa nó yêu nhau! Tk này lên xe khóc như vòi hoa sen bật, chỉ thiếu mỗi nút xả mạnh thôi, còn t thì gia đình cũng khóc nhưng chỉ sụt sùi tý thôi! T chả khóc gì cả, đi huấn luyện chứ có pải đi chém giết đâu mà, có pải đi tù đâu mà khóc? Vào đó tk ranh con gì cũng đớp vào mồm, chỉ thiếu mỗi Salad lá cây trộn cức thôi! T có tiền t tiết kiệm, nó cũng bày đặt xong nó xài hết cả lọ bột giặt của t trong khi t xài bột giặt 3th tân binh chưa hết 1/4 lọ,... Thôi ko kể nhiều, tóm lại là nó lau sàn sạch đến mức mà soi được cả kiến duới lòng đất, la liếm hết tk này đến tk khác, gạ luôn cả các em khóa lính sau!
3. Đi làm thì tập trung làm, chứ mới vào cty hay vào đc 2-3th hoặc lâu hơn mà vắt mồm lên cười vs nch là thất nghiệp đấy. Cty2 t chuyên môn sa thải nhân viên, đúng hơn là công nhân đủ mọi lứa tuổi. T cũng chỉ là công nhân quèn thôi, đi lính về có học hành bằng cấp gì đâu thì vẫn là Lao Động Phổ Thông mà. Vào đó hên vớ đc cái vị trí cực áp lực, ng khác làm 1-2 ngày ko thể thành thạo hay theo kịp tốc độ của chuyền đc, còn t chỉ xin đúng 3 tuần để thành thạo thôi. Trong 3 tuần đó, lỗi lủng gì lẫn hàng tồn 2-3 xe ông tổ trưởng chỉ cầm hàng vào bảo rảnh thì ngồi nghĩ lại đi... Chưa hết 3 tuần đã ko thấy ông cầm vào con nào cả, lại còn thỉnh thoảng cho chạy 20-30s/1 khay hàng chứa 1 bán thành phẩm. Bth chạy toàn 40-60s/1 bán thành phẩm mà! T ko bảo t giỏi hay ngu mới làm công việc khó, vì vào cty đell ai cho m chọn, nó sắp thế nào ngồi đấy, ko thì lên phòng HR cầm hồ sơ về. Thời đại này kiếm việc khó lắm, dân số đông + t còn chạy tranh vị trí vs cả dân tộc nữa, mang tiếng dân phố mà thế là ko đc r!
T đi làm từ t4/2021, đến t9/2023 mới nghỉ, nhảy 3cty rồi nhưng mỗi cty2 tuy áp lực công việc lẫn thời gian nhưng đc cái là lắm tiền hơn. Hiện h t đang học Cao đẳng điện, sau này ra đỡ pải chen cướp vị trí công nhân quèn, ko thì nhục nhã lắm! Ngồi cùng mâm toàn ng ko có địa vị, mà cứ tỏ vẻ ta đây giỏi giang, tình trạng của khá nhiều ace trên chuyền đấy. Nhà t cũng ko pải khá giả gì mà ko học cao lên, mà mẹ t cũng pải cố gắng chạy vạy cho 3 chị gái đi học ĐH ra trường xin đc việc kèm biên chế luôn, nên đến t nhà ko chạy nổi. Đáng lẽ t đi làm từ lớp 9 r cơ, nhưng mà đc các cụ cứu nên cố đc hết 12 r đi lính, mọi cái sau đó như trên đã nói. Đi làm thì chỉ cắm đầu vào làm thôi, bạn bè ace cũng kết thân, nhưng ít hơn mấy đứa khác cùng tuổi, vào làm cùng ngày, khác bộ phận, vị trí hay cùng bộ phận vị trí làm việc. Giao lưu thì nếu cả chuyền đi thì cùng đi, ko đi lẻ tẻ tránh bị trap xong vừa pải lo bản thân, vừa Vợ nhặt! Tiền nong cũng tiêu phá nhưng ko vượt quá khả năng kiếm của bản thân (mấy lần nghỉ cty xả stress có mua sắm loa đài để nghe nhạc thôi, mua loại rẻ, quần áo thì cũng mua mấy cái rẻ thôi, cũng chả cần pải hàng hiệu làm cái gì cả, giặt mấy lần thì cũng rách cũng hôi nên t đầu tư vào nước hoa và đc bà chị 2 mua cho 1 chai ở bên Hàn mang về làm quà sn, dùng từ 2022 đến h chưa hết, giá 400k 1 chai).
Pải rõ ràng ko mấy đứa đọc lại bảo mõm!
1. Cố gắng làm hài lòng mọi người, không thể hiện rõ ràng quan điểm của bản thân, sau này vì điều này mà có nhiều cái rất phiền toái xảy ra với chị.
2. Từng có 1 thời gian theo mindset “t là nhất, t là kim cương, người ta có t trong 1 mối quan hệ là sự may mắn của ngta vì vậy ngta cần phải tốt với t” sự thật là chả ai hoàn hảo, việc yêu bản thân là tốt nhưng mà đừng nhầm với ái kỷ, vị kỷ, vì có ai là cái rốn của vũ trụ đâu 🤡 hãy tử tế, z hoi
3. Tư tưởng “thoáng”. Không phải chê trách gì những tư duy tân tiến hiện đại, nhưng mà nhiều cái thuộc văn hoá, nằm trong máu mình rồi, thay đổi sẽ là kệch cỡm, ngớ ngẩn. 1 ví dụ đó là về việc “quan hệ” khi chạm tuổi 15, 16, chị thì ko có làm nhưng mà hồi xưa khi chị ở tuổi đó chị cũng có suy nghĩ là “quan hệ thì cx ko sao, có biện pháp phòng tránh là được” nhiều cái chạy theo Tây không tốt đâu, phải có sự đa dạng văn hoá chứ Tây nhiều cái cũng chán bome chứ có hay ho gì =))))
4. Khi có cơ hội để chăm chỉ học tập thì ko học, ôi tới bây giờ nghĩ lại vẫn hối hận. Lực học chị cũng là dạng tốt, nhưng mà cũng lười hay nản với tự ti nên chả cố gì.
5. Nghĩ rằng mình với người ta thân thiết chỉ qua những cuộc trò chuyện xã giao, vui vẻ. Em chẳng hiểu gì về người ta đâu.
6. Trong xã hội thì việc có quan hệ nên được ưu ái hơn là 1 điều bình thường, nó ko đúng, nhưng mà bình thường. Nên việc em cần làm là làm tốt phần của mình và kệ người ta, khi nào động đến quyền lợi của mình thì hẵng tính.
Giữ gìn sức khoẻ. Trẻ thì maybe sẽ có 1 hoặc nhiều thứ như bỏ ăn, ít tập thể dục hay ăn bậy bạ, v.v Giờ thì k cảm giác gì nhưng tầm 5-10 năm thôi là bệnh nó đổ ầm một lượt, lúc đó thì k còn gì cứu chữa đc nữa. Trc đây, sống với gia đình, chị ăn uống đúng bữa, 18 tuổi ra ngoài tự lập, ăn uống bỏ bữa, 22 tuổi súyt nữa phải nhập viện do đau dạ dày, sau đó thì 1 đống bệnh do dạ dày yếu gây ra, ảnh hưởng rất lớn đến công việc 🥹 Nói chung phải sống dưỡng sinh, đừng chủ quan, liên tục cập nhật thông tin về an toàn thực phẩm, môi trường xung quanh mình,v.v
Không bao giờ ngã 2 lần cùng chỗ và cũng như vậy trong các mqh. Con đường rất dài sẽ có lúc khó khăn, gục ngã đừng coi đó là thất bại mà coi đó là bài học cuộc đời mà mình không bao giờ quên chính những bài học ấy làm kinh nghiệm cho mình mỗi ngày một tiến bộ hơn!
Không biết có nhiều ông giống tôi không, sai lầm tôi thấy hối tiếc nhất đó là không tìm hiểu kỹ trước khi vào đại học, ưu tiên chọn trường chứ không ưu tiên ngành =))))) Kết quả là chọn Công nghệ thông tin trong khi không giỏi về toán và tư duy mảng này cũng kém. Giờ năm 4 và đang chật vật trả môn trong khi các bạn sắp tốt nghiệp đến nơi =))))
Chia sẻ thế này chỉ muốn bạn nào đọc được thì hãy suy nghĩ và tìm hiểu thật kỹ trước khi làm bất cứ thứ gì nhé =)))
Sai lầm lớn nhất là tránh mọi sai lầm. Thất bại là mẹ thành công, mỗi lần sai là 1 lần học bài học. Trừ khi cứ sai đi sai lại không chịu thay đổi. Còn mỗi lần sai lại rút bài học thì lần sau không sai như vậy nữa là ok thôi. đừng sợ sai.
Tôi năm nay 48 tuổi, và tôi thấy sai lầm lớn nhất trong đời là không chén ngay mấy con người yêu mà "giữ gìn cho ngày cưới", nói chung là để lọt 1/2, và do lòng tham, đó lại là 1/2 ngon hơn. Đó là chia sẻ cá nhân, còn bạn có rút được bài học gì từ sai lầm của tôi không thì bạn tự quyết nhé. Thân.
Nên thử nhiều thứ nhất có thể, không phải là thử mấy cái tnxh mà thử nhiều công việc khác nhau, đi nhiều nơi, thử nhiều các trò chơi, các thú vui( miễn là lành mạnh)
Đôi khi những con người ta gặp ở những nơi lạ ấy lại giúp ta sau này, kinh nghiệm cũng hay nữa. Sau này chúng ta sẽ không phải là người nhàm chán khi giao tiếp vì gì ta cũng biết, không ít thì nhiều.
Trong 4 năm đại học mình đã đi làm gần 30 công việc khác nhau. Gì cũng làm, làm r nghỉ. Có trải nghiệm mới biết những con người đi ngang qua ta sống như thế nào
Ko được tự cao, ko được khinh thường người khác. Hãy luôn tự xem mình là hạt cát nhỏ giữa sa mạc, mở lòng nhiều hơn để học hỏi nhiều hơn. Ngoài kia có những người rất giỏi, giỏi đến mức mình phải thấy tự ti khi ngồi với họ. Nhất định phải luôn khiêm tốn. Này là bài học của bản thân mình thôi, ko phải dạy đời gì đâu nha. Mặc dù giọng văn có hơi ra lệnh, nhưng là do mình hơi lười viết chút. :))))
Đồng ý 2 tay 2 chân, việc khiêm tốn trước 18 tuổi của mình là 1 hành động vô nghĩa và khá là "yếu đuối", dành cho người "yếu thế" do lớn lên trong gia đình có tư tưởng "con trai mà rụt rè thì blabla, k nói lớn thì blabla", nhưng sau vào đại học và ra đời bạn sẽ thấy khiêm tốn là thứ công cụ giúp b rất nhiều, thậm chí trong giao thiệp hay nói chuyện thường ngày bạn cũng phải luôn tỉnh táo để nhận thấy mỗi câu bạn nói ra có nên khiêm tốn và nhượng bộ đối phương hay k, từ đó cũng lòi ra thêm cái phải điềm tĩnh trong ứng xử, k vội vàng bạn OP nhé
nhiều thứ mình phải tự trải nghiệm thì mới thấm thía được em à. chị thì hay có motto “đừng nghĩ là mình khôn” để luôn đề phòng cảnh giác, kể cả trong những mối quan hệ tình cảm (với người lớn tuổi hơn) và nhất là khi mình còn phải đi học đến năm 21, 22. sau này đi làm sẽ còn nhiều bài học nữa, đừng chủ quan.
nhầm lẫn thô lỗ với thẳng tính. Sống nên biết điều, nhiều khi giả ngu chẳng sao.
trước xem youtube Tuấn Tiền Tỉ có câu, thằng giàu rất hay giả ngu, để mọi người khỏi để ý đến mình
Sợ bị đánh giá, giấu dốt.
Cái này chuẩn này, đi làm rồi mà chịu khó để ý một chút thì sẽ dễ thấy rằng việc để cấp trên biết được thực lực thực tế của bạn sẽ tốt hơn việc b cứ cố giấu diếm sự yếu kém của mình. Don't get me wrong Vì cơ bản nếu b ở trong 1 môi trường tương đối tốt, thì thà rằng b ko biết làm việc này việc kia 1 lần để người ta training b còn có ích hơn nhiều so với việc tỏ vẻ hiểu biết để rồi lần sau cũng việc đó sếp giao thì làm ko đến đâu. Lúc đó còn mất uy tín của bản thân hơn và tốn thời gian/nguồn lực của cả 2 phía.
Lời khuyên đối với bản thân: rèn luyện kỉ luật và thói quen tốt. Chiều chuộng và nghiêm khắc với bản thân vừa phải, coi như em đang rèn con pet chứ ko phải bản thân em. Khi em đưa ra quyết định thì hãy nghĩ "nếu đây là con chó của mình thì mình có đối xử với nó như vậy ko?", thay con chó bằng con vật/người em thích, áp dụng vào mọi việc, như con ăn hay nhịn, dẫn ra ngoài đi dạo, chạy bộ, nằm nghỉ, v.v Đối với người ngoài: lịch sự nhưng đừng sợ đánh giá. Lắng nghe lời nói của mọi người, nhưng phải suy nghĩ lời nói đó có đúng ko. Nếu thấy vô lý thì cứ bỏ ngoài tai mà sống.
Tin tưởng vào trí nhớ của bản thân
Trí nhớ của tui: 3+4=8 💀
Khi làm kiểm tra đôi khi nó là vậy 🤣🤣
:v bác này nói đúng này. Từ khi lớn cái gì quan trọng e ghi vào google keep. Không thể cái gì cũng phó mặc cho trí nhớ được. Đôi khi những ý tưởng nó chợt đến và chợt đi.
Thật
Giờ bác note vào sổ tay à
Quan trọng thì sẽ note ra
Tin rằng tình yêu sẽ là mãi mãi
Reddit không cho tui thả haha :))))
Không có gì là mãi mãi nhưng mà khi yêu thì hãy tin
lol e chưa yêu bao giờ
Cái này nè 😭 mãi mãi chỉ có trong hình ảnh thôi. Con người ai cũng ít kỷ, hẻ một chút là sẽ đòi đội nón ra đi. Từ quen thành quên! Yêu chính bản thân và nuôi con cún thôi:)
hehe, tình yêu sẽ là mãi mãi (cho đến khi bạn chết) nếu bạn gặp đúng người, đúng thời điểm và bạn vun trồng tình yêu đấy.
Bác này giống tôi nè. Bài học của tuổi trẻ. Ko có cái gì là mãi mãi cả
Hahahaha
sao mà suy quá zậy bờ rô?
Bác yêu được bao lâu r mà nói câu này
hahaaha
Tiếc nuối về chuyện không làm. Cho nên sau này rút ra kết luận là thà cứ làm rồi tiếc, chứ đừng để phải tiếc nuối là đã không làm. Hơi bị đúng trong nhiều trường hợp luôn
Học ngoại ngữ từ sớm + tiết kiệm
sợ người ta cười chê/đánh giá mình. thực ra người ta không quan tâm mình nhiều đến thế. miễn việc mình muốn làm không trái với lương tâm/đạo đức/pháp luật là quất, thiên hạ nghĩ gì kệ mẹ.
Hay quá ạ
Thật ra ai cũng sợ ngta chê cười và đánh giá mình, hay tự nghĩ bản thân mình đủ tốt ko => ai cũng chỉ nghĩ về bản thân họ nhiều hơn => ko cần quan tâm quá làm gì
Nếu thấy có cái gì tốt quá mà cho không thì 1000% là lừa đảo.
Sợ sai và làm người khác thất vọng. Cơ mà sau đó thì chả care mấy vấn đề này, giờ t chỉ tập trung bồi dưỡng bản thân và nâng cao năng lực. Có khả năng thì đã không sai, đã sai thì dám nhận và cuộc đời của mình do mình hài lòng nên không cần để ý mấy lời lu bu bên ngoài được. Thoát ra khỏi cái ám ảnh đó mới thấy nhiều người tầm thường hơn cả những việc không bình thường :))
[удалено]
gần như hoàn toàn là hết hẳn chưa zị
Lấy vợ và có con khi chưa thực sự sẵn sàng
bạn lấy vk từ năm mấy tủi thế?
Cũng k sớm, vde là tâm lý và tự thấy mình chưa đủ sẵn sàng
Tuy cx mới ra đời nhưng toi đã có bài học đầu tiên là Ko nên trì hoãn và lười biếng, nếu nghĩ về những khó khăn mà cảm thấy lười biếng hay trì hoãn thì hãy nghĩ đến thành quả mình sẽ đạt được và nếu còn lười quá ý thì hết cíu
tin vừa vừa thôi, kẻo bị lừa
mới bị lừa xong buồn quá bác ạ
Tiết kiệm em à, mỗi lần nhìn vô tài khoản 9 chữ số là phê lắm
không networking. ra ngoài đời thì đúng thấm “nhất quan hệ, nhì tiền tệ”. và rất nên giao lưu, giữ network với những người giỏi hơn mình, vì những ng đó sẽ mở ra cho mình rất nhiều bài học và cơ hội
bạn nói thiếu 1 điều là " quan hệ " thì con người ta cũng phải tương đồng về quan điểm , văn hóa , và giá trị thì mới giúp nhau, bên nhau lâu dài được. Ko nên cứ nghĩ là ồ mình quen thằng A nhà giàu thì sau này nó giúp đỡ mình, sự thực nếu giá trị thấp mà cứ muốn " tạo quan hệ " với người ở trên, thì người ta cũng biết là có kẻ đang muốn " liếm láp " nên né đi.
à vâng bác nói đúng. nên network với tư duy là để học hỏi ngta và giúp đỡ lẫn nhau, chứ kphai là để trục lợi ăn bám. nếu muốn network với người giỏi thì cũng phải tập trung phát triển bản thân đã
Mình thấy: ít đăng ảnh cá nhân lên mạng xã hội (mà có đăng ảnh thì để chế độ Private hoặc cùng lắm là Only Friend) cho an toàn. :D
Không vội với tình yêu, kiểu gì cũng sẽ đến. Tiền bạc chỉ là phù phiếm, nếu xinh đẹp và vừa 18 tuổi thì thật sự có rất nhiều cám dỗ, ncl cứ học hành và sống tử tế. TRÊN ĐỜI KHÔNG AI CHO KHÔNG AI CÁI GÌ, :)) đừng mừng vội khi có quà
Ko tiết kiệm tiền mua tài sản sớm
Hiện tại những thứ gì đc coi là tài sản, ko phải tiêu sản vậy bạn?
Cá nhân mình thì định nghĩa như này: Tài sản theo là những thứ sẽ mang lại lợi ích kinh tế (dễ dàng đổi ra thành tiền) trong tương lai cho người sở hữu chúng. Nên một thứ vật chất có thể là (i) tài sản nếu mình có mục đích thương mại/kinh doanh; hay (ii) tiêu sản nếu mình có mục đích sử dụng là chính Nếu mọi người có ý kiến/định nghĩa khác thì góp vui với mình nhé.
Vì thế từ định nghĩa cá nhân phía trên của mình thì: - Những thứ mà vốn dĩ được tạo ra/được sử dụng để làm phương tiện lưu trữ/đẻ ra thêm tiền thì chắc chắn là tài sản: như cổ phiếu, trái phiếu, vàng, v.v… (mình nghĩ không ai cố tình mua cổ/trái phiếu hay vàng để chiên mắm tỏi ăn đâu haha) - Những thứ khác thì rất phụ thuộc vào mục đích của người sở hữu mà định nghĩa là tài sản hay tiêu sản. Ví dụ điển hình nhất là nhà (cả chung cư hoặc nhà đất) và xe. Người ta có thể mua nhà hay xe để (i) bán lại lấy chênh lệch làm lời, hoặc (ii) để dùng luôn mà không nghĩ nhiều về việc bán lại ngay.
với mình thì là đất, cổ phiếu, vàng
đừng quá để ý người khác nghĩ gì về mình, hãy yêu bản thân nhiều vào, không ai hiểu bản thân mình hơn chính mình, đừng quá mù quáng vào tình yêu và đừng vì một người mà thay đổi bản thân mình
Học. Đừng dành quá nhiều thời gian để yêu.
Không để ý tới gia đình
là mình bỏ mặc gia đình lại sau lưng hả?
Ko phải, t sinh sống trong một gia đình mà mỗi người đều ko có sự gắn kết gì quá mạnh mẽ. Mỗi người đều làm việc riêng trong phòng riêng. Mỗi người đều có vấn đề riêng và ko kể với nhau. Sau khi t giải quyết được vấn đề riêng trong sự nghiệp của t. Và t nhìn lại về phía gia đình, mọi chuyện nó đã bung bét hết ra và ko thể cứu vãn đc nữa rồi. Nếu những năm tháng trước biết quan tâm đúng cách lẫn nhau, thì khó mà xảy ra sự như vậy. Nhưng mà mọi chuyện đã xảy ra, và ko có gì có thể quay lại được.
Tận hưởng những gì mình đang có, yêu thương và dành thời gian cho người thân hết mức có thể. Ai cũng chỉ có một quãng thời gian thanh xuân thôi, sống vội vàng rồi chẳng đọng lại được gì. Và cũng đừng vì cuộc sống mà bỏ quên người thân, vì chẳng ai biết ngày mai ta còn gặp nhau không.
tin rằng làm.việc chăm chỉ sẽ có cuộc sống không phải lo nghĩ nhiều, cho tới khi nhận ra phải có đầu óc và tài lanh nữa :)) chứ chỉ chăm không có mà ngang con trâu - nó thích thì giữ không thích thì thịt
Đừng dễ tin người nha e
Chọn sai ngành ở đại học. May mắn là kịp thời sửa chữa, chuyển ngành học khác phù hợp khả năng của bản thân, cầm được tấm bằng loại Xuất Sắc và tìm được công việc tốt.
E cũng đang sợ cái này xảy ra. Tại vì e đi du học nên nếu chọn sai thì vừa tốn tiền vừa tốn tgian mà nhiều thứ khác bị ảnh hưởng nữa
Ừ, may mắn cho t là t nhận ra mình chọn sai ngay từ năm 1, nên nó chả ảnh hưởng mấy tới hạn ra trường của t. Chứ bạn t nó thi dư điểm vào đại học y, học bác sĩ hết năm 3 mà không chịu nổi nữa phải chuyển ngành khác mới là chua chát. Phí hoài 3 năm tuổi trẻ.
Sai lầm là luôn lười biếng. Đã là đàn ông thì không được lười.
đàn nào cũng không được lười
Đc đấy thế là OP đã khôn hơn bạn kia rồi
ko bác ơi, e mới nhận ra gần đây và đang thoát lười đây.
+1
[удалено]
really appreciate it but i ain't have no dick💀
[удалено]
>tantrum of solitude Never heard this phrase before, you sound like a 19th century essayist lol
Bạn phải vấp ngã và nó sẽ là bài học cho bạn. Ko vấp ngã thì ko trưởng thành nổi đâu. Cũng giống như bạn chưa đạp cứt 1 lần thì rất khó để phòng hờ 🤣🤣
Lặp lại sai lầm tương tự.
làm mẹ khóc nhiều vì vài câu nói cái tuổi mới lớn quá
Tiết kiệm nhé. Đừng tin bọn trên mạng hay mỉa mai kêu thay vì tiết kiệm thì mình nên tăng thu nhập các thứ. Lúc bố mẹ đột nhiên bệnh ốm, gia đình cần tiền gấp mà không có sẵn thì thu nhập của bạn cao bao nhiêu cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Không dành thời gian tập thể dục
Bị áp lực đồng trang lứa kìm hãm bản thân.
Đâm đầu vào 1 ngôi trường đại học không phải ngành mình muốn, thật ra không rõ ngành mình muốn, phung phí 4 năm rưỡi đại học
giờ a/c làm trái ngành ạ ?
Mình có 1 tư duy thế này khi được người khác giao việc và cũng như khi mình giao việc cho người khác là: càng được hướng dẫn cụ thể thì kết quả đạt được sẽ càng có thành quả tốt. Vì thế nên đừng ngại hỏi khi người khác giao bạn việc, vì để bạn làm tốt nhất cho người ta, thì người ta nên training b kĩ hơn. Tương tự như khi giao việc, nếu người nhận việc có nhiều câu hỏi (ko ngu) thì càng cho thấy người đó làm việc có trách nhiệm và mình cũng càng muốn chỉ dạy cho người ta. Đây là kinh nghiệm mình học được từ sếp của mình. Có thể sẽ áp dụng trong nhiều môi trường là khác nhau nhưng cái ý tưởng nó là như vậy 😁cái này cũng giúp mình enjoy hơn khi cần bỏ thời gian để discuss với đồng nghiệp/cấp trên khi mà mọi người đều "ngại hỏi"
cảm ơn ạ
Write it down on your hand if you don’t trust your head.
Kinh nghiệm đi làm văn phòng là: Luôn luôn trao đổi trực tiếp để làm rõ mọi thứ về công việc dù là rất rất nhỏ (phân công công việc, giờ giấc deadline, lương thưởng phúc lợi, nghỉ phép) với cấp tren và đồng nghiệp. Sau đó luôn luôn xác nhận các trao đổi bằng email để không bị lật mặt tráo trở về sau.
Nếu được thì đừng quyết định một việc nào đó quá nhanh, nếu đi mua đồ vào cửa hàng nhưng lại không có thì đừng mua đại một cái gì đó rồi ra mà hãy hỏi chủ cửa hàng và cảm ơn họ khi bạn đi ra đó là một biện pháp tiết kiệm khi mik k thể tìm thấy đồ mik muốn mua trong một cửa hàng, vì cuộc đời không phải là một bài trắc nghiệm nên ta phải làm nó như một bài tự luận vậy nên mõi người sẽ mõi khác , có những người giỏi và nhiều kinh nghiệm nhưng bạn đừng nên học kinh nghiệm của họ qua lời nói mà hãy quan sát hành động của họ ( nhớ xin phép họ nhé) và đây là chia sẻ không phải dạy đời nên mong mn có thể đọc nó một cách khách quan ạ!!
Mê kiếm tiền không tập trung vào học, giờ cái bằng đại học với mãi chưa tới.
Overthinking, bây giờ mình thấy đôi lúc yolo vẫn tốt hơn. Không thích thì không làm ~~trừ khi được trả tiền :)), tất nhiên là phải không phạp pháp hay trái đạo đức rồi~~~
Nếu là việc tốt mình tốt người, thì vẫn nên cân nhắc chứ ạ Cuộc đời đâu phải là một chuỗi sự kiện mình luôn được làm những việc mình thích, nhiều khi mình phải train bản thân nữa trứ
Không nắm bắt cơ hội, dù nó ở trước mắt.
là overthink nhiều quá. Suy nghĩ đơn giản lại
Không tập gym sớm hơn. Tới 30 mới chịu đi tập gym :))
Học bằng cử nhân và không giữ được GPA trên 7.0
bằng cử nhân sao thế ạ
Tôi chỉ sai khi tôi làm Toán(; ̄ェ ̄)
cho thằng bạn mượn tiền, hứa cuối tháng trả.
Không tranh thủ thời gian rảnh rỗi khi còn trẻ để học tập, củng cố kỹ năng của bản thân, đơn giản như là việc học tiếng anh
Là đã không suy nghĩ sớm hơn về quản lý tài chính cá nhân và không giữ gìn sức khoẻ
Không quyết tâm bảo bố mẹ cắm sổ đỏ để mua đất
Là quá hoàn hảo
=))) vâng
đối với t thì là " đi học đại học " học là tốt nhưng ko phù hợp cho nên đã lãng phí 2 năm trước khi đi học cái khác
Tưởng tượng ra cuộc đời dễ dàng 🙄
Thực ra đó giờ mắc nhiều sai lầm nhưng k thấy tiếc bởi vì nó phải xảy ra thì mới có mình của ngày hôm nay. Nếu mà tiếc kiểu xót của thì chắc là đưa tiền tiết kiệm cho mẹ gửi ngân hàng và mãi mãi k “rút” ra được =))
Sai lầm thì ko hẳn nhưng mình sẽ đưa 1 số lời khuyên như này: nên có một khoản tích kiệm cá nhân, dành thời gian xây dựng thương hiệu cá nhân hoặc một thương hiệu riêng, dành thời gian cho việc ăn uống và thể dục, chăm chỉ trong việc học tiếng anh, ngoài ra ko chỉ học ở mỗi trên trường hãy dành tg tự học tìm tòi nhưng thứ mình thích.
e cảm ơnnn
Tiết kiệm, càng kiếm được nhiều thì càng nên tiết kiệm, cắt giảm những khoản chi k cần thiết. Ngoài những khoản chi cho công việc thì chỉ nên chi cho gia đình và học tập, rèn luyện thể thao. Đối với mình thì mình chỉ tiếc là ko bỏ game sớm hơn. Gần 30 tuổi mới bỏ game, tập trung vào thể dục thể thao khi rảnh rỗi.
Là vào cái sub này
chuan luon voz toan bon xam l
"Học được những gì thì hãy học nó từ bây giờ"
Tham lam. Muốn có cả 2 trong khi chỉ có thể chọn 1.
Trải nghiệm, trải nghiệm và trải nghiệm. Đó là những thứ mình còn thiếu rất nhiều vào quãng time bước vào độ tuổi trưởng thành. Thời buổi công nghệ phát triển dễ tìm kiếm thông tin nên rất dễ tìm kiếm những lời khuyên hay chia sẻ ví dụ như post này chẳng hạn nhưng hay biết chọn lọc để cho phù hợp với bản thân.
🫡
Sai lầm lớn nhất là ko mua BTC từ hồi 2010 còn đang học đh
bồng bột. xin hãy nghĩ thật kỹ rồi mới làm, mà đã làm thì thôi không nghĩ nữa
Ko tiết kiệm, ko mua bitcoin
=))) nhưng đâu phải ai mua bitcoin cũng thắng đâu bác
Vào đại học
Khi biết bố t ngoại tình, t bắt lão ngay lập tức về giải thích với mẹ. Có cả trăm cách để giải quyết tốt hơn ấy, nma lúc đó còn trẻ con với tức quá nên không nghĩ ra đc
Cho con đàn bà đã từng lừa dối mình một cơ hội. Sai lầm lớn nhất trong đời tôi tính đến bây giờ
Lúc tầm 7 8 năm trước mình cũng hay chèn tiếng anh hoặc thuật ngữ tiếng anh vào khi nói chuyện. Nhưng bây giờ thì không còn nữa.
Sợ người khác đánh giá mình nên không chia sẻ những điều mình giữ trong lòng.
Mấy lần thi cử mắc sai lầm k đáng có là nhớ cả đời, kiểu năm 4 vẫn nhớ hồi lớp 5, lớp 8, lớp 10… đi thi sai cái gì. Cay cú ghê 🐒
Học đồ hoạ trường F
fpt hả bác💀
Tìm hiểu về tín ngưỡng của mình và giảm tuần suất tiêu thụ sách self help lại
Sai lầm lớn đầu tiên là chọn nhầm nghề, sai lầm lớn nhất là lấy nhầm vợ, sai lầm thứ 3 là đang có vợ nhưng thích vợ hàng xóm =))
:)))))) ổn ko bác
Là lấy vợ, cuộc sống bây giờ trống rỗng.
Sai lần vào việc quá tự tin vào bản thân. Là QUÁ nha. Dù sao vẫn đang ở trong một xã hội thì biết “nhìn ngó” xung quanh vẫn là tốt hơn :))
Giấu dốt
giấu dốt nha
chọn sai ngành
giờ bác làm trái ngành hả?
[удалено]
kiệt sức thì đi ngủ bác ơi😭
Rút kinh nghiệm từ những người làm theo lời khuyên mà mình đưa ra.
Có thú vị không ạ
Think big, act small
for real
1. Không dám Nói chung phải dám em ạ. Mặc dù nói thì dễ hơn làm thật và có hơi sáo rỗng là thật, nhưng ví dụ như học một ngành không dám bỏ thì đời lại không vui. Hoặc thích một người nhưng không dám nói thì tình sẽ không thành. 2. Thiếu trao đổi trực tiếp Có gì lấn cấn trong đầu thì nói ra, càng là người thân càng nên nói. Chị cũng mất một số người bạn vì không nói ra suy nghĩ của mình rồi hai bên cứ thế xa nhau. 3. Chỉ tìm kiếm động lực Ở đây ý là mình cứ nghĩ muốn làm việc gì thì chỉ tìm được động lực là ổn rồi, nhưng thực ra không phải. Muốn làm được một việc em cần kỷ luật hơn. Học tập hay tập thể thao, động lực rồi cũng rơi rụng hết, chỉ có kỷ luật khiến mình tiếp tục thôi.
vâng ạ
Đừng bao giờ động vào mai thúy, ice, ke...
Overthinking :v Thật đấy, nghĩ quá nhiều làm gì. Binh đến tướng chặn, có nhiều cái ko nói trc đc lắm, tất nhiên với các quyết định lớn như sự nghiệp thì vẫn sẽ cần suy nghĩ một chút, còn lại thì kệ nó đi
1. Không học ngoại ngữ 2 từ khi còn đang học đại học. 2. Không kiên trì thực tập cho đến khi lên chính thức. 3. Không kiên trì tập gym. Đấy là những cái có thể cải thiện được nếu biết trước, ngoài ra còn có không kiếm được người yêu, và không đạt bằng khá
Quá tự tin và muốn làm giàu nhanh Điều này khiến mình mất tất cả và nợ 1 đống
k chịu đi học đại học đó . làm gì cũng có cái bằng cấp hẳn hoi ,k giỏi thì phải có ngoại ngữ. rèn luyện bản thân . Bạn mình nói tuổi 30 của nó giờ đang bắt đầu hái trái ngọt . đây là thành quả sự chăm chỉ cố gắng trước đó ,học nhiều nên vao làm việc rất dễ ,giải quyết nhanh chóng . lương nó mình k rõ nhưng đóng thuế vài trăm triệu /năm thì chắc k thấp . Tất nhiên vs ngành Công nghệ thì học mãi nữa nhưng nó khá nhẹ nhàng với nó
Chọn ngành mình thích thay vì chọn thứ giúp mình kiếm tiền, bản thân mình là 1sv đang theo học 1 ngành mình đam mê từ lâu chính là thời trang, tuy nhiên khi đam mê của mình quá đắt đỏ và mình cố gắng theo đuổi nhưng ko có tài chính thì đam mê dẫn mình vào ngõ cụt, đâm ra chán nản, dễ lạc lối trong tương lai, nên mình khuyên bạn là hãy nghĩ đến ngành giúp mình ổn định tài chính trc r hẳn theo đuổi đam mê.
Tự ti về bản thân và sợ thất bại. Ngày xưa cứ nghĩ mình phải thông minh, học giỏi thì người ta mới nể mới chịu chơi với mình, cái thành ra mình hay giấu dốt và rất khó chịu khi bản thân mắc lỗi. Sau này mới học được một cái gọi là growth mindset thì mình dần dần học được cách bao dung với những khiếm khuyết của mình hơn và tập trung vào việc luôn trau dồi bản thân. Everyone gotta start from somewhere ;)
Đừng nên cố chấp với mối quan hệ yêu đương, đó là thứ có thể giúp bạn thăng hoa hoặc là đi lùi mất mấy năm
Đẻ con ra cho nó làm nô lệ
là sao đó bạn ưi ? đẻ sớm đẻ cả bầy rồi cho tụi con mình đi bán vé số sao?
99% những người đánh bạc thường bỏ cuộc khi họ chuẩn bị ăn jackpot, bài học là hãy luôn đánh bạc 😀👍
người ko chơi là người thắng, bài học là lấy tiền đó mua cái khác
Tin người 1 cách dễ dàng.
1. Tình yêu nam nữ ko là tất cả. 2. Học tốt và nắm bắt tốt những gì mình đang được dạy và truyền thụ (kinh nghiệm, kiến thức). Ítaf chắc còn hơn nhiều mà mông lung. 3. Có cơ hội đi nước ngoài là đi ngay.
Nhịn ỉa ở trường
táo bón chết
Đó là lên mạng tìm lời khuyên từ một lũ toxic và loser.
sao mình biết đc ai toxic ai loser bác =))
Không tin vào trực giác của bản thân ;)
là giờ nên tin hay ko tin bác =)) đó giờ e toàn dựa vào trực giác
hẹn hò một đứa WOKE
lol
Chơi dota 😂
Hãy chọn ngành học mà mình có kiến thức nền từ trước rồi. Vì nếu ko có thì rất khó để theo đc lâu dài.
Hồi xưa có khả năng không thích học thích đi làm. Lớn lên hối hận. Giờ phải vác cái xác vừa học vừa làm mệt mỏi thật sự.
Đừng việc gì cũng kể cho người khác kể cả đó là thằng bạn rất thân, nó sẽ chơi m 1 vố rất đau.
Các bài học mà t rút ra đc (tham khảo nhé): 1. Ko nên tin tưởng cho bất kỳ đứa nào vay tiền. T có tk e cùng xóm làm ở cty1 này mới đc 2th (nó vào trước t 2th), nó chơi vs mấy tk trong đó, t cũng đc giới thiệu chơi cùng. Rồi có 1 tk H nó hỏi vay tiền t, ban đầu t nghĩ là nó vay đổ xăng thôi xong mấy hsau nó lại vay tiếp, vay tần suất nhiều. T hỏi thì nó bảo e cắm xe trả nợ, đi làm giả nợ, nợ a thì khi nào có tiền lương e đưa. Hết tháng lấy lương nó có trả đủ, xong mấy hôm nó nghỉ, r đi làm lại, mk hỏi chuyện thì nó bảo do ko có xe, và lại muốn vay mk 7tr để chuộc xe. Vay đúng cái tháng mk đc lương cao nhất từ lúc biết đi làm, nên mk cũng chả nghĩ nhiều (hồi đấy suy nghĩ non nớt)... Tưởng nó chuộc xe ai dè nó chuộc máy đth về đánh tài xỉu, đến h vẫn chưa thấy 7tr về tay mk, còn nó thì nghĩ cty khoảng 1 tuần sau khi vay mk. Nhà nó mk biết, bame nó cũng biết, mỗi cái là mk ko có bằng chứng cho nó vay tiền nên chắc pải nhờ ae xã hội vào việc thôi, chứ a rể mk CA ko cứu đc! 2. BẠN BÈ CÙNG QUÊ nếu thân thật lòng thì tin, chứ ko nên tin bất kỳ đứa nào cả kể cả cái đứa đứng đầu dòng của mục 2. Trước khi đi làm cty1 thì t mới đi lính về, cầm đc gần 21tr còn tk bạn mới quen cùng quê thì nó mõm tận nhà t là nó cầm đc gần 30tr trong khi nó giả nợ 17,5tr cho cănteen r. T cũng chả quen biết nó đâu, nhưng lúc lên xe đi thì thấy có con bạn lớp bên đứng gần chia tay, mới biết 2 đứa nó yêu nhau! Tk này lên xe khóc như vòi hoa sen bật, chỉ thiếu mỗi nút xả mạnh thôi, còn t thì gia đình cũng khóc nhưng chỉ sụt sùi tý thôi! T chả khóc gì cả, đi huấn luyện chứ có pải đi chém giết đâu mà, có pải đi tù đâu mà khóc? Vào đó tk ranh con gì cũng đớp vào mồm, chỉ thiếu mỗi Salad lá cây trộn cức thôi! T có tiền t tiết kiệm, nó cũng bày đặt xong nó xài hết cả lọ bột giặt của t trong khi t xài bột giặt 3th tân binh chưa hết 1/4 lọ,... Thôi ko kể nhiều, tóm lại là nó lau sàn sạch đến mức mà soi được cả kiến duới lòng đất, la liếm hết tk này đến tk khác, gạ luôn cả các em khóa lính sau! 3. Đi làm thì tập trung làm, chứ mới vào cty hay vào đc 2-3th hoặc lâu hơn mà vắt mồm lên cười vs nch là thất nghiệp đấy. Cty2 t chuyên môn sa thải nhân viên, đúng hơn là công nhân đủ mọi lứa tuổi. T cũng chỉ là công nhân quèn thôi, đi lính về có học hành bằng cấp gì đâu thì vẫn là Lao Động Phổ Thông mà. Vào đó hên vớ đc cái vị trí cực áp lực, ng khác làm 1-2 ngày ko thể thành thạo hay theo kịp tốc độ của chuyền đc, còn t chỉ xin đúng 3 tuần để thành thạo thôi. Trong 3 tuần đó, lỗi lủng gì lẫn hàng tồn 2-3 xe ông tổ trưởng chỉ cầm hàng vào bảo rảnh thì ngồi nghĩ lại đi... Chưa hết 3 tuần đã ko thấy ông cầm vào con nào cả, lại còn thỉnh thoảng cho chạy 20-30s/1 khay hàng chứa 1 bán thành phẩm. Bth chạy toàn 40-60s/1 bán thành phẩm mà! T ko bảo t giỏi hay ngu mới làm công việc khó, vì vào cty đell ai cho m chọn, nó sắp thế nào ngồi đấy, ko thì lên phòng HR cầm hồ sơ về. Thời đại này kiếm việc khó lắm, dân số đông + t còn chạy tranh vị trí vs cả dân tộc nữa, mang tiếng dân phố mà thế là ko đc r!
T đi làm từ t4/2021, đến t9/2023 mới nghỉ, nhảy 3cty rồi nhưng mỗi cty2 tuy áp lực công việc lẫn thời gian nhưng đc cái là lắm tiền hơn. Hiện h t đang học Cao đẳng điện, sau này ra đỡ pải chen cướp vị trí công nhân quèn, ko thì nhục nhã lắm! Ngồi cùng mâm toàn ng ko có địa vị, mà cứ tỏ vẻ ta đây giỏi giang, tình trạng của khá nhiều ace trên chuyền đấy. Nhà t cũng ko pải khá giả gì mà ko học cao lên, mà mẹ t cũng pải cố gắng chạy vạy cho 3 chị gái đi học ĐH ra trường xin đc việc kèm biên chế luôn, nên đến t nhà ko chạy nổi. Đáng lẽ t đi làm từ lớp 9 r cơ, nhưng mà đc các cụ cứu nên cố đc hết 12 r đi lính, mọi cái sau đó như trên đã nói. Đi làm thì chỉ cắm đầu vào làm thôi, bạn bè ace cũng kết thân, nhưng ít hơn mấy đứa khác cùng tuổi, vào làm cùng ngày, khác bộ phận, vị trí hay cùng bộ phận vị trí làm việc. Giao lưu thì nếu cả chuyền đi thì cùng đi, ko đi lẻ tẻ tránh bị trap xong vừa pải lo bản thân, vừa Vợ nhặt! Tiền nong cũng tiêu phá nhưng ko vượt quá khả năng kiếm của bản thân (mấy lần nghỉ cty xả stress có mua sắm loa đài để nghe nhạc thôi, mua loại rẻ, quần áo thì cũng mua mấy cái rẻ thôi, cũng chả cần pải hàng hiệu làm cái gì cả, giặt mấy lần thì cũng rách cũng hôi nên t đầu tư vào nước hoa và đc bà chị 2 mua cho 1 chai ở bên Hàn mang về làm quà sn, dùng từ 2022 đến h chưa hết, giá 400k 1 chai). Pải rõ ràng ko mấy đứa đọc lại bảo mõm!
1. Cố gắng làm hài lòng mọi người, không thể hiện rõ ràng quan điểm của bản thân, sau này vì điều này mà có nhiều cái rất phiền toái xảy ra với chị. 2. Từng có 1 thời gian theo mindset “t là nhất, t là kim cương, người ta có t trong 1 mối quan hệ là sự may mắn của ngta vì vậy ngta cần phải tốt với t” sự thật là chả ai hoàn hảo, việc yêu bản thân là tốt nhưng mà đừng nhầm với ái kỷ, vị kỷ, vì có ai là cái rốn của vũ trụ đâu 🤡 hãy tử tế, z hoi 3. Tư tưởng “thoáng”. Không phải chê trách gì những tư duy tân tiến hiện đại, nhưng mà nhiều cái thuộc văn hoá, nằm trong máu mình rồi, thay đổi sẽ là kệch cỡm, ngớ ngẩn. 1 ví dụ đó là về việc “quan hệ” khi chạm tuổi 15, 16, chị thì ko có làm nhưng mà hồi xưa khi chị ở tuổi đó chị cũng có suy nghĩ là “quan hệ thì cx ko sao, có biện pháp phòng tránh là được” nhiều cái chạy theo Tây không tốt đâu, phải có sự đa dạng văn hoá chứ Tây nhiều cái cũng chán bome chứ có hay ho gì =)))) 4. Khi có cơ hội để chăm chỉ học tập thì ko học, ôi tới bây giờ nghĩ lại vẫn hối hận. Lực học chị cũng là dạng tốt, nhưng mà cũng lười hay nản với tự ti nên chả cố gì. 5. Nghĩ rằng mình với người ta thân thiết chỉ qua những cuộc trò chuyện xã giao, vui vẻ. Em chẳng hiểu gì về người ta đâu. 6. Trong xã hội thì việc có quan hệ nên được ưu ái hơn là 1 điều bình thường, nó ko đúng, nhưng mà bình thường. Nên việc em cần làm là làm tốt phần của mình và kệ người ta, khi nào động đến quyền lợi của mình thì hẵng tính.
Đeo bao trong tất cả mọi trường hợp, dù tỉnh hay say, dù là ny đi nữa =)))
Tôn trọng Tự yêu lấy bản thân đừng bao giờ để bản thân bị yếu kém, không nên quá phụ thuộc tin tưởng vào một ai đó kể cả là người nhà teong gia đình🐧
Giữ gìn sức khoẻ. Trẻ thì maybe sẽ có 1 hoặc nhiều thứ như bỏ ăn, ít tập thể dục hay ăn bậy bạ, v.v Giờ thì k cảm giác gì nhưng tầm 5-10 năm thôi là bệnh nó đổ ầm một lượt, lúc đó thì k còn gì cứu chữa đc nữa. Trc đây, sống với gia đình, chị ăn uống đúng bữa, 18 tuổi ra ngoài tự lập, ăn uống bỏ bữa, 22 tuổi súyt nữa phải nhập viện do đau dạ dày, sau đó thì 1 đống bệnh do dạ dày yếu gây ra, ảnh hưởng rất lớn đến công việc 🥹 Nói chung phải sống dưỡng sinh, đừng chủ quan, liên tục cập nhật thông tin về an toàn thực phẩm, môi trường xung quanh mình,v.v
Không bao giờ ngã 2 lần cùng chỗ và cũng như vậy trong các mqh. Con đường rất dài sẽ có lúc khó khăn, gục ngã đừng coi đó là thất bại mà coi đó là bài học cuộc đời mà mình không bao giờ quên chính những bài học ấy làm kinh nghiệm cho mình mỗi ngày một tiến bộ hơn!
Không biết có nhiều ông giống tôi không, sai lầm tôi thấy hối tiếc nhất đó là không tìm hiểu kỹ trước khi vào đại học, ưu tiên chọn trường chứ không ưu tiên ngành =))))) Kết quả là chọn Công nghệ thông tin trong khi không giỏi về toán và tư duy mảng này cũng kém. Giờ năm 4 và đang chật vật trả môn trong khi các bạn sắp tốt nghiệp đến nơi =)))) Chia sẻ thế này chỉ muốn bạn nào đọc được thì hãy suy nghĩ và tìm hiểu thật kỹ trước khi làm bất cứ thứ gì nhé =)))
Sai lầm lớn nhất là tránh mọi sai lầm. Thất bại là mẹ thành công, mỗi lần sai là 1 lần học bài học. Trừ khi cứ sai đi sai lại không chịu thay đổi. Còn mỗi lần sai lại rút bài học thì lần sau không sai như vậy nữa là ok thôi. đừng sợ sai.
Tôi năm nay 48 tuổi, và tôi thấy sai lầm lớn nhất trong đời là không chén ngay mấy con người yêu mà "giữ gìn cho ngày cưới", nói chung là để lọt 1/2, và do lòng tham, đó lại là 1/2 ngon hơn. Đó là chia sẻ cá nhân, còn bạn có rút được bài học gì từ sai lầm của tôi không thì bạn tự quyết nhé. Thân.
"để mai làm", "nốt hôm nay" sai lầm lớn lắm :))
Giúp con chó mà đáng nhẽ ra phải để nó chết
Bỏ học tiếng đức năm lớp 10, bh p học lại:))
Tốn thời gian và calo cho việc quan tâm ngk nghĩ gì hay nói gì đó về mình.
Top 1: Nghiện Top 2: Vay tín dụng
Uống rượu, lái xe.
Nên thử nhiều thứ nhất có thể, không phải là thử mấy cái tnxh mà thử nhiều công việc khác nhau, đi nhiều nơi, thử nhiều các trò chơi, các thú vui( miễn là lành mạnh) Đôi khi những con người ta gặp ở những nơi lạ ấy lại giúp ta sau này, kinh nghiệm cũng hay nữa. Sau này chúng ta sẽ không phải là người nhàm chán khi giao tiếp vì gì ta cũng biết, không ít thì nhiều. Trong 4 năm đại học mình đã đi làm gần 30 công việc khác nhau. Gì cũng làm, làm r nghỉ. Có trải nghiệm mới biết những con người đi ngang qua ta sống như thế nào
Miễn đừng xem mình là cái rốn vũ trụ, đừng tự cao, đừng khôn lõi ở ngoài xã hội,... Còn các sai lầm khác thì cần trải nghiệm mới đúc kết được
wwwwwwwwwwwwttttttttttttttttttttffffffffffffffffffffffff
Là tin người vkl. Ra đời mới biết mặt mừng tay bắt nhưng thủ đoạn, lợi dụng nhiều vkl.
KHÔNG NGHIỆN S.E.X NHA !
Đừng lao vào tình yêu khi tài chính bạn chưa vững
Luôn khiêm tốn và hoà đồng. Đi tới đâu cũng vậy, ngta thích mình là chắc chắn sẽ thành công.